Sâm kỳ thục truật kham vi đại phụ chi giá khu
Hoạt thoát hội băng tối hiềm nhục quế chi hương thoán
Sâm, Kỳ, Truật, Thục 4 vị thuốc có thể làm xa giá cho Phụ Tử
Hoạt, thoát, hội, băng 4 chứng bệnh rất sợ mùi thơm cay của Nhục Quế
Phụ tử là loại thuốc quý trong bảo vệ sinh mệnh. Thực tế như khi thấy chân hỏa sắp tuyệt, dương ở trong cảnh đêm dài tăm tối, thì Phụ tử có thể kéo giữ lại được cái nguyên dương đã tan tác, nhen lên từ một đốm lửa, trở thành ngọn lửa cháy sáng rực trời. Cái công phá ải cướp cờ ấy, thực là có sức địch muôn người, rất xứng đáng với cái danh hiệu “Hồ thiên đại tướng quân”. Đó là dùng PHỤ TỬ để trị bệnh lớn
Còn trị bệnh nhỏ như đuổi hàn tà trực trúng vào âm kinh, đánh tan cái âm khí ngưng tích, thì chỉ dùng ít, bất tất phải nhiều cũng kiến hiệu
Thế là bệnh lớn, bệnh nhỏ nào, mà cần phải dùng PHỤ TỬ cũng đều có công hiệu. Thế mà cái lũ hôn muội lại vu cho PHỤ TỬ cái tật xấu là “cửu ẩm tao hung”: uống mãi có hại. Thật không biết PHỤ TỬ đẹp như mũ giát ngọc sao!
Bởi vì họ không hiểu biết cái tốt đẹp của nó, làm cho những kẻ mờ tối khác sinh ra sợ hãi rụt rè. Khi trị cái bệnh nguyên dương suy yếu không dám dùng ngay, đợi đến khi nó lộ ra cái thế muốn tuyệt, bấy giờ mới nghĩ đến cho uống chút đỉnh. Ôi thôi! ăn năn thì đã muộn.
Nếu có kẻ dám dùng, thì hẳn cũng đem nước sôi, lửa đốt mấy lần cho chín kỷ, làm cho PHỤ TỬ chỉ còn lại cái hình xác vô dụng, mất hết cái năng lực của thuốc rồi, còn có ích chi
Dùng PHỤ TỬ chỉ có thể nói rằng: “tính nó tẩu tán chứ không cố thủ” thì không thể độc dụng được. Cho nên phải cậy nhờ SÂM, KỲ, THỤC, TRUẬT là những vị có cái tài “văn võ kiêm toàn” để xem xét và hạn chế cho PHỤ TỬ
Như thế thì vừa trí, vừa dũng mới hoàn bị cái công dẹp loạn tựa hồ không phải xoay chân trở gót mà thu công mau chóng
***
Cái bệnh đại tiện hoạt thoát thì phải nên mau mau “bế” đóng lại
Cái cơ dương khi muốn thoát thì phải nên mau mau “vãn hồi” lại
Cái lúc mồ hôi phát tán quá thì phải nên mau mau cho “thu liễm” lại
Cái khí huyết bị băng thì phải nên mau mau cho “chỉ’ lại
Những hiện tượng cần phải “BẾ, HỒI, LIỄM, CHỈ” kể trên, đều có cái lo gấp rút như lửa đốt dầu, mà NHỤC QUẾ vốn là vị thơm cay hành tán nó không thích hợp cho những chứng cần phải cố thủ, không nên sử dụng, dù chỉ một chút thôi
Đừng nghĩ rằng: bệnh hạ hàn tiết tả cần phải ôn trung mà cho uống; đừng nghĩ rằng bệnh huyết nghịch bởi hư hỏa bốc lên, chắc phải bổ hỏa mà cho uống; đừng nghĩ rằng vệ khí hư mà dương thoát, có thể phải ôn biểu nên dùng; đừng nghĩ rằng sự thống nhất ngũ tạng không có chủ, cần phải bổ dương mà dùng